Trong lịch sử Việt Nam, Trò Chơi đã không chỉ là một cách để giải mà còn là một phương pháp để truyền đạt triết lý, văn hóa và sự hiểu biết về người và xã hội. Tên gọi "Trò" có nghĩa là "trò chuyện", trong khi "Chơi" có nghĩa là "chơi game". Do đó, Trò Chơi là một môn chơi kết hợp giữa trí thông và thể chất.
Theo các nguồn lịch sử, Trò Chơi có thể đã có niên đại từ thời kỳ Bronze Age (kỷ nguyên đồng bronze), khoảng 2000 năm trước Công nguyên. Trong đó, các hình dạng của Trò Chơi thường được chạm khắc trên đá hoặc được làm từ gỗ, và được sử dụng trong các nghi lễ tôn giáo hoặc để giải trí trong royal court.
Trong các nghiên cứu gần đây, các chuyên gia đã phân tích rằng Trò Chơi có thể tương tự đến các trò chơi hiện đại như Xì đè, Cờ vua và even Poker. Tuy nhiên, Trò Chơi có nét riêng biệt trong cách kết hợp giữa nhạc và movement. ví dụ, một số dạng Trò Chơi nhất-known vẫn giữ nguyên đến nay, như Trò Mây (một dạng game based on cards) và Trò Cầu (có thể tương tự đến bowling).
Trò Chơi cũng có ý nghĩa sâu sắc trong văn hóa Việt Nam. ví dụ, trong các làng xã cổ điển, Trò Chơi được sử dụng để dạy về sự chịu thương chịu khó, tính nhẫn nại và sự kết hợp. Những người giỏi Trò Chơi thường được xem như có trí tuệ và khả năng lãnh đạo.
Trong thời hiện đại, Trò Chơi vẫn giữ nguyên và đã được đưa vào trong các chương trình giáo dục, giúp các học sinh phát triển trí thông và kỹ năng giao tiếp. Đồng thời, nó cũng được sử dụng để chống lại các vấn đề tâm lý, như stress và isolation.
Bằng cách giữ gìn và phát triển Trò Chơi, người Việt Nam đã bảo tồn một phần quý giá của lịch sử và văn hóa. Hiện nay, Trò Chơi không chỉ là môn game xa đay mà còn là một phần của tinh thần và cộng đồng. Bằng cách tham gia Trò Chơi, chúng ta có thể trải nghiệm sự hạnh phúc và sự thăng mountain trong cuộc đời.
Nguồn bài viết : KM Game Bài 3d